Sen tàn – Yến Lan
Thỏn mỏn lòng ao tắt điểm hồng
Ngó tàn, tơ rã lẫn theo rong
Trách chi thu trở sang mùa sớm
Để trống hương sen một cõi lòng
Thỏn mỏn lòng ao tắt điểm hồng
Ngó tàn, tơ rã lẫn theo rong
Trách chi thu trở sang mùa sớm
Để trống hương sen một cõi lòng
Ở chưa hết hẹn đã bươn đi
Bãi bến sông mờ toả nhánh chia
Dúng dắng tay chèo sương thấm ướt
Con đò đợi đến rụng trăng khuya
Than Cù Lâm nướng cá sông Kôn
Mịt bến Trường Thi vị khói thơm
Xưa mẹ nuôi con từng miếng nạc
Phần mình xương xẩu cũng khen ngon
Sương cuối tuần đông, gió giữa đêm
Tuổi xanh, phỏng ấm lại gần em
Đêm qua chợt nhớ thời xuân ấy
Vành nguyệt thân đơn lạc trước thềm
Thư bạn từ nay cứ vắng dần
Ngày già hiên trắng những vành tang
Bên vui ráng nhạt phương trời cũ
Sớm tối chuông chùa một điệu ngân
Trưa ghé Yên Châu núp bóng xoài
Mùi hương Bình Định thoảng đâu đây
Bỗng nhiên chén rượu Tây Trang tiễn
Trăm suối qua rồi mới bốc say
Ngày Bác về thăm đồi Vật Lại
Tết cổ truyền thêm Tết trồng cây
Nắng xanh khắp núi rừng, nương bãi
Phủ cây đời xanh tới tương lai
Câu cá trồng màu ở cạnh sông
Tóc râu ai đó trắng như bông
Hỏi thăm tuổi tác trong làng xóm
Cây - có cây đề - người có ông
Khói thuốc bồng bềnh lọt đỉnh mùng
Ngọn đèn lụn bấc hãy còn chong
Cười mình trải mộng lên tường phấn
Xua bóng phù du, cợt thạch sùng
Hút mực bao lần bút cứ vơi
Năm trang giấy nháp chửa nên lời
Câu thơ tiễn biệt sao mà nhớ
Dù đã chia ly suốt một đời