Trên bờ Hắc Hải ở Pitxunđa – Yến Lan
Tuyết lạc vài bông, đậu cánh màn
Hải đăng từng vệt quét rừng dương
Dọc bờ biển xám lau xao xác
Tiếng sủa mơ hồ lũ chó hoang
Tuyết lạc vài bông, đậu cánh màn
Hải đăng từng vệt quét rừng dương
Dọc bờ biển xám lau xao xác
Tiếng sủa mơ hồ lũ chó hoang
Nắng quái hành lang, khách sạn xa
Ông ngồi nô với trẻ con Nga
Giờ này khuya khoắt bên quê hẳn
Cháu nhớ đòi ông, quấy giấc bà
Dạo vườn thảo mộc gặp lùm tre
Dừng bước chờ chim rũ tuyết về
Giá có trên tay cây sáo trúc
Lộng trong lòng bạn khúc ca quê
Trông ảnh, ngày xưa mình trẻ vậy
Mà thơ mấy tập, ý già nua
Giật mình tiếc tuổi thanh xuân ấy
Gieo hạt tình yêu chẳng được mùa
Phong lan gỡ tự suối Lapin
Lá nắng, hoa sương đẹp mắt nhìn
Tình muốn tặng nhau nhưng ý ngại
Thị thành phai bạc sắc thiên nhiên
Ô môi vàng ruộm, khổ qua - xanh
Em hái nhờ trao, gọi đáp tình
Không dặn nhưng ta đà rõ ý
Ngọt bùi cho bạn, đắng cho anh
Ba trận mưa mây, một trận nồm
Nhạt màu nắng quái nhuộm chiều hôm
Em đi, đàn hát đêm dằng dặc
Bưởi cuối mùa hoa bịn rịn thơm
Vò rối tơ, rồi gỡ rối tơ
Gỡ không ra mối lại đem vò
Nàng Vân giả dại, nàng Vân dại
Vân dại nên đời cũng ngẩn ngơ
Chưa xuân tiết nghĩa, mẹo gian hùng
Đâu dễ nhìn ra lớp "sóng tùng"
Binh lửa vừa lui đèo núi dựng
"Gian nan là nợ khách anh hùng"
Em lý, hay em cưỡi ngựa ô
Bờm tung, vó dựng, lạc đồng khua
Hồn anh như cuốn theo sau gót
Xốc dậy thanh âm lớp bụi mờ