Khi hoa đào nở – Yến Lan
Nàng mơ sống lại thu hôm trước,
Đã rụng bao nhiêu ánh mặt trời.
Mùa đông buồn quá, chìm lâu quá,
Chìm cả trong lòng nét thắm tươi.
Nàng mơ sống lại thu hôm trước,
Đã rụng bao nhiêu ánh mặt trời.
Mùa đông buồn quá, chìm lâu quá,
Chìm cả trong lòng nét thắm tươi.
Ta gần nhau từ đầu
Càng gần nhau về cuối
Đâu nghĩ là xa nhau
Cho đến giờ hấp hối.
Từ ấy theo hương để nhận người
Ngờ đâu hương ấy tự hoa thôi
Ra đi đã hết thời trai trẻ
Dễ phải tìm ai đến trọn đời
Hạt gạo "tàu bầu" đồng xanh múp mẩy
Nắm cơm đầy dành gửi tới Quy Nhơn
Mà hôm nay nức cả mùi thơm
No chiến thắng, no thêm hò hẹn
Hoa sói hoa nhài tự bốc hương
Dạ lan theo gió tỏa đêm trường
Lòng em đang nở mùa sim dại
Còn đợi tình anh hương chuyển sang
Trở lại cành trơ tự hổ ngươi
Giá hoa còn đấy, hẳn đang tươi
Vụng về đến phải vô duyên vậy
Bởi hiểu hoa thôi, chẳng hiểu người.
Nghe trên đàng quạnh hiu
Cỗ xe bò nặng nhọc
Người trên xe trằn trọc
Giữa những tiếng rơm khô
Hãy uống cạn tình đời.
Đi vào trong ánh sáng.
Và ngửng mặt lên trời.
Để cha hôn giữa trán.
Nghe âm vang trên ngọn cây già
Lồng bóng dáng đôi dãy nhà đổ lặng
Mái ngói cũ hồng lên chiều chiến thắng
Hà Nội hiểu sâu hơn lời dạy Bác Hồ
Trăng chiếu ao bèo;
Lũ qua rồi hạn...
Em ngày mương máng.
Em mùa cấy gieo...