Đời – Yến Lan
Chúng tôi nhỏ mà đời xa rộng quá
Hạt cát reo bãi rộng thấm gì chăng
Đời có thấy trong tim đời rộn rã
Một giọt huyết cầu ngày tháng tôi lăn
Chúng tôi nhỏ mà đời xa rộng quá
Hạt cát reo bãi rộng thấm gì chăng
Đời có thấy trong tim đời rộn rã
Một giọt huyết cầu ngày tháng tôi lăn
Ứa nhựa hàn vết đau
Tĩnh yên cành gió quật
Quả đu đủ chắt chiu
Lặng dâng đời ngọt mát
Ông dìu bước cháu hoa xuân nở
Cháu ngóng lời ông chuyện cổ tuôn
Ông cháu - cháu ông trời đất rộng
Thần tiên, rồng phụng hiện trong sương
Một bóng ra vào ngõ hẻm đêm đêm
Người trên gác luôn xì xào chỉ trỏ
Nào biết ai kia từ đại lộ đi tìm
Niềm hạnh phúc chưa đặt thành tên phố
Trẻ lánh, già xa, tàu giặc bay
Đầy vườn hoa nở chẳng ai hay
Bầy ong chẳng phụ công trồng xới
Trên án thư vun đõ mật đầy
Đi, khó quên nhau lại đến cùng
Đến rồi tẻ lạnh, đến như không
Đến vì đi vậy - Đi vì đến
Không đến không đi trống cõi lòng
Trẻ lánh, già xa, tàu giặc bay
Đầy vườn hoa nở chẳng ai hay
Bầy ong chẳng phụ công trồng xới
Trên án thư vun đõ mật đầy
Một bóng ra vào ngõ hẻm đêm đêm
Người trên gác luôn xì xào chỉ trỏ
Nào biết ai kia từ đại lộ đi tìm
Niềm hạnh phúc chưa đặt thành tên phố
Máy nổ tắt rồi đèn cũng tắt
Phên thưa, nhà trống tắc kè kêu
Đám mây ngoài núi sà lưng đỉnh
Trong núi tình tang nước suối reo
Gò rộng bờ nghiêng gió thổi dài
Lửa than lò đúc kết vành đai
Chuông dồn xuống hướng sao lờ lạt
Thức giấc canh ba thắp lửa chài