Gói miến – Yến Lan
Ta về An Thái ghé trường xưa
nghĩa trước tình sau vốn hẹn hò
Gói miến song thần mang cúng giỗ
Cũng là ơn huệ của thầy cô
Ta về An Thái ghé trường xưa
nghĩa trước tình sau vốn hẹn hò
Gói miến song thần mang cúng giỗ
Cũng là ơn huệ của thầy cô
Xúc tác làm chi cho uổng công
Giếng sông có mạch tự lưu thông
Kết giao đến mức nào là bạn
Nồng ấm ra sao mới là chồng
Gió bấc chuyển phương Tây
Lòng lạnh theo từng trận
Ước quá được chim bay
Về thăm nhà đôi bận
Giếng ngọc hay là giếng nhục đây
Nghĩa tình Trọng Thuỷ của ăn vay
Nợ đời dẫu trả, nhưng sao đủ
Múc mãi không đầy mấy vốc tay
Khó khăn ngày tháng bói ba năm
Sau trước vun bằng một lứa cam
Ai có quyết tâm thì ráng đợi
Tình yêu đâu phải chuyện đa mang
Bản thân trinh nữ giá bao nhiêu
Mà tự khinh chê cảnh túng nghèo
Em có thử xem là thục nữ
Cầu lông chọn gió luyện tay gieo
Ô hay gặp gỡ tại đây sao
Tre trúc theo ta đến lúc nào
Gai góc thân xưa suôn sẻ lại
Còn nguyên khắc khổ nét thanh cao
Gót sen động khoá song bồn lạnh
Em đến buồm mây vạn dặm chênh
Lửa hoa tâm sự chiều nghiêng cánh
Trút lá rừng hoang xuống thác ghềnh
Đường về quê bạn nước tràn lan
Ngựa lạc mương qua bước quáng quàng
Tiếc một ván cờ chưa kịp thắng
Hẹn chừng nước rút đón em sang
Chân động cầu ao nước rập rờn
Tiếng cười tan học rộn đường thôn
Lửa chuồng hợp tác vừa hun muỗi
Gà ngỡ hừng đông vội túc con