Lá lay – Yến Lan
Lay giữa thương mong - sóng lá xanh
Hoà vui nhấp nháy gió ru cành
Hân hoan trùng điệp tim ngàn đập
Đón một tao phùng bể nắng hanh
Lay giữa thương mong - sóng lá xanh
Hoà vui nhấp nháy gió ru cành
Hân hoan trùng điệp tim ngàn đập
Đón một tao phùng bể nắng hanh
Gió ơi, xin đừng bứt lá thả rơi
Khiến mùa thu rách nát
Khiến thêm giữa dòng đời
Những bóng hình trôi dạt
Từ Đảng vụ huyện ra đi tập kết Thủ đô
Đến khách sạn - vườn hoa anh làm người quản lý
Thấy em pha trà gói trong giấy nháp thơ
Mang về tặng cái lon ca cao bằng sắt gỉ
Bày ra bạc khối với tiền phong
Rồi nắm tro đen gió cuộn vòng
Thế giới bên kia mà chợ búa
Đồng tiền đâu dễ góp tiêu chung
Hoa đi nhẹ bước luyến chân người
Tím nẻo thời gian đọng biếc chồi
Quen quá dòng sông - chiều nắng váng
Suốt đời ngại vớt mảnh tình trôi
Bạn ở phương xa, quà gửi biếu
Ngự hàn áo kép, áo lạnh thun
Tiếc thay quá chật khi co giãn
Xúng xính trong phòng lạt gió đông
Khách động, chuông rung tắc nghẽn rồi
Một nền nghi vệ đã tàn hơi
Thương con rùa đất lìa xa quá
Hương khói từ nay mất vị rồi
Em trai sắp sửa ra tiền tuyến
Chị gói theo cho mấy củ gừng
Mười tám năm rồi nghe trỗi dậy
Mùi xưa chuyển dạ, mẹ xoa lưng
Rời xứ sở, lênh đênh theo đàn phách
Bốn lăm năm uống nước ngược Trường Sơn
Câu vọng cổ khàn dần trên bước đường lưu lạc
Chị chống gậy nhìn con cháu múa lăm vông
Thu về cuốn nhẹ lá bay theo
Gửi gắm cho nhau chỉ bấy nhiêu
Thu nhé xin đừng nhanh dứt nẻo
Đi rồi nào biết ngỏ cùng ai