Tích tắc – Yến Lan
Sáng ra tu hú gọi qua nhà
Có khách Tây Nguyên đến biếu quà
Cảm chút tình thâm không nỡ chối
Gọi con đun nước chóng đem pha
Sáng ra tu hú gọi qua nhà
Có khách Tây Nguyên đến biếu quà
Cảm chút tình thâm không nỡ chối
Gọi con đun nước chóng đem pha
Thung Nam mây, thung Bắc cũng mây
Gió chốc thung Đông, cát sỏi bày
Tiếng mõ trâu đàn khua tán loạn
Cơn mưa vần vụ ở thung Tây
Mười tám năm xa phần mộ mẹ
Chị gần sức yếu khó tìm thăm
Cậy đành bụi duối lâu không phát
Góp hộ nhành gai phủ bóng râm
Trồng một hàng cau, trưa rợp bóng
Thêm hàng phượng vĩ sáng râm sân
Làm sao hiên sách thôi hanh nắng
Còn chỗ phơi phong vụ sắn, lang
Con đi, cháu ngoại cũng theo xa
Thui thủi vườn xưa đôi bóng già
Quả chín đầy cành, thôi chớ tiếc
Trên nhành còn một chú quyên ca
Xao động lòng thu tiếng lá rơi
Lại trong im lặng tiếp đâm chồi
Cố vươn sức trẻ lên tầng biếc
Nhuộm thắm Tam giang một góc trời
Sông vẫn sông xưa nước đổi nguồn
Uống vào khang khác vị quê hương
Chút vì tươi trẻ từng bơi lặn
Kỷ niệm hoà vào hoá nhớ thương
Bèo bọt đã trôi xa
Rơm rạ bày lỗ dột
Nhà chưa xếp yên hoà
Tủ sách còn chuột rúc
Mênh mông sầu cũ ngoài thiên cổ
Chịu khuất mành trưa quán lữ hành
Dấu ngựa đường xưa sương lại ố
Tương tư hồn trúc mỏi lên cành
Cõi xa ta đã đến thăm
Ơn em năm tháng như tằm ươm tơ
Phổ hoa một buổi tình cờ
Vầng trăng thuở nọ bất ngờ hiện ra