Nghỉ hè – Yến Lan
Phố xá đông chen, hạ nực nồng
Nhà đổi, cháu đến ở cùng ông
Già ngồi ghi truyện trong xoài nhãn
Trẻ múa quanh sân với bưởi bòng
Phố xá đông chen, hạ nực nồng
Nhà đổi, cháu đến ở cùng ông
Già ngồi ghi truyện trong xoài nhãn
Trẻ múa quanh sân với bưởi bòng
Người đây rối rít tựa đôi chim
Nghe khách chờ lâu vội chạy tìm
Má dạn gió khơi ngăm bánh mật
Áo nâu lổ đổ muội đèn đêm
Thiên nhiên hào phóng đến ngông cuồng
Mưa suốt mùa mưa chẳng chịu dừng
Khác thể phần em sao tặn tiện
Một đời mắt lệ chỉ rưng rưng
Nằm yên dưới Trộ mưa rào
Nghe rơi giọt nặng, nghe hao mực Triều
Nước duềnh vào vũng cô liêu
Lạnh nghe vời vợi tiếng chiều đổ mưa
Mỵ Châu ơi xót chị làm sao
Chỉ biết tin chồng, thấy địch đâu
Chớ oán gươm khua mà sắc lạnh
Cũng đừng tủi với gái đời sau
Chưa dứt cơn xa đến trận gần
Mưa về gõ lại nhịp quen thân
Đỏng đa áo biếc khoe hàng liễu
Càng ngắm càng nhoà dáng cố nhân
Trùm khắp Pha Đin một sắc lau
Tưởng trăng dồn bạc dát triền cao
Dừng xe muốn hỏi thăm đàn bướm
Tìm gặp Hằng Nga rẽ chốn nào?
Muốn bẻ cành hoa biết tặng ai
Hương còn ngan ngát, sắc chưa phai
Nhà xa, quán khách không nơi cắm
Đâu nỡ mang theo bước lạc loài
Theo dõi đêm sâu mỗi tiếng gà
Tưởng chừng chốc lát sẽ đi xa
Tình còn lưu chút mùi nhân thế
Lay lắt hoàng hôn một gốc hoa
Năm châu chín quận trải qua rồi
Còn xứ tâm hồn của bạn thôi
Một buổi chiêm bao ta đã thấy
Đau thương phiền muộn khác chi đời